Tóc nâu

XUÂN LẠ


Lại thêm lần nữa mùa Xuân lạ


Phương này đông giá cứ thênh thang...


Vạn hoa tuyết trắng rơi như lá


Lá khúc đông du chẳng nhuộm vàng!


 


Xa vắng nhau rồi, Xuân nhạt phai


Nghiêng mùa, chao lạnh buốt bờ vai


Đôi tay lạc lỏng tìm hơi ấm,


Mảng nắng nhạt thưa ở hiên ngoài.


 


Chẳng thể về cùng chung lối nhỏ


Góc chiều hiu quạnh thuở chia xa


Xuân đến làm chi, mang nhung nhớ...


Đường xưa. Phố cũ. Tuổi ngọc ngà.


 


Như thế, chuỗi dài bao Xuân nữa


Đếm hoài vụn vỡ bóng thời gian


Lãng quên. Quên lãng. Đan thương nhớ...


Nhốt chặt vào tim Xuân dịu dàng!


 


 


Tóc nâu



 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 8 tháng 3 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "XUÂN LẠ"